Thứ Ba, 15 tháng 10, 2019

Chồng không tôn trọng vợ chỉ vì không môn đăng hộ đối

“Đã là vịt thì có cố cũng chẳng thể thành thiên nga được” đó là câu nói chồng tôi chỉ thẳng vào mặt tôi trước khi chìm vào giấc ngủ sau một cuộc nhậu cùng bạn bè.

Đúng, tôi chính là con vịt mãi chẳng thể thành thiên nga như chồng tôi nói, và lẽ dĩ nhiên anh ta không hề có chút tôn trọng tôi. Tôi đang sống trong địa ngục với mối quan hệ không ngang bằng nhưng chẳng thể nào đủ can đảm để thoát ra.

chồng không tôn trọng vợ tôi phải làm sao

Hình ảnh minh họa

Sai lầm bắt đầu từ một mối quan hệ không tương xứng

Tôi là một cô gái ngoại tỉnh lên Hà Nội học, đi làm và bằng mọi giá bám trụ ở lại Thủ đô. Và bằng sự nỗ lực cùng sự chăm chỉ, tôi cuối cùng cũng tìm được một công việc ổn định với mức lương khá. Ở chỗ làm tôi gặp chồng, một chàng trai Hà Nội đào hoa, thành đạt, là mẫu đàn ông mà bất cứ cô gái nào bằng tuổi tôi lúc đó cũng ao ước có được. Và tôi nhanh chóng chết chìm trong sự hào nhoáng lẫn ngọt ngào mà anh mang lại, dù tôi có lờ mờ nhận ra tính cách gia trưởng và cái tôi quá lớn của anh. 

Tôi có bầu sau 6 tháng yêu nhau, lúc đó tôi thật sự cảm thấy hoang mang nhưng cũng hạnh phúc đến tột cùng vì niềm vui được làm mẹ, và được làm vợ anh. Nhưng có lẽ anh không nghĩ vậy, sau khi tôi khoe với anh chuyện có bầu, câu đầu tiên anh nói không phải vui sướng mà là “để anh tính”. Ba từ đó như nhát dao đâm vào tim tôi, mở đầu cho những chuỗi ngày ấm ức mà tôi phải chịu đựng. 

chồng không tôn trọng vợ

Hình ảnh minh họa

Anh đưa tôi về ra mắt gia đình và nói chuyện cưới xin khi cái thai đến tháng thứ 3, sau khi tôi khóc đến cạn nước mắt, trách mắng hờn giận anh. Tôi vẫn tự biết mình là gái tỉnh, không quá tài giỏi cũng không có nhan sắc xuất chúng nên khi ra mắt gia đình anh, tôi luôn cố gắng để bố mẹ anh vui lòng. 

Nhưng có lẽ, cố gắng của tôi là không đủ, bố mẹ anh, nhất là mẹ anh chẳng thèm nói với tôi lấy một câu suốt cả bữa cơm. Đám cưới cũng vì thế diễn ra rất đơn giản, bạn bè xung quanh nhìn tôi với ánh mắt ngưỡng mộ, ai cũng đùa tôi là “chuột sa chĩnh gạo”, nhắc đi nhắc lại chuyện tôi may mắn lắm mới lấy được chồng giàu có.

Nhưng sau mọi lời chúc chẳng ai có thể ở lại cùng tôi trong cuộc hôn nhân không cân xứng này. Sau khi cưới chúng tôi ở luôn trong nhà bố mẹ chồng vì anh là con trai một, anh bảo chúng tôi nên ở cùng bố mẹ để tiết kiệm chi phí, sau này khi đủ tiền rồi sẽ ở riêng. Tôi lúc ấy vừa bầu bí vừa không có tiếng nói nên dù rất khó chịu cũng không dám trái lời, tặc lưỡi rằng chỉ cần mình cố gắng rồi mọi người sẽ hiểu.

Bất lực khi không được chồng tôn trọng

Sau khi cưới, tôi bắt đầu đối diện với cuộc sống mà tôi chưa bao giờ tưởng tượng ra được. Và điều tôi đau lòng nhất không phải là sự khó khăn hay thiếu tôn trọng của bố mẹ chồng mà chính là chồng tôi không tôn trọng vợ.

Tôi nghỉ việc để ở nhà chăm sóc gia đình theo lời khuyên của chồng và mẹ chồng dù không hề muốn. Nếu là tôi trước đây chắc chắn sẽ kịch liệt phản đối vì tôi biết mình đã khó khăn lắm mới có được công việc này và cũng biết rằng một khi không thể tự mình kiếm tiền thì sẽ nhanh chóng bị coi là ăn bám. Nhưng tôi của thời điểm đó, bầu bí nặng nề, lại chẳng vừa mắt bố mẹ chồng nên khi chồng ép tôi ở nhà chăm sóc gia đình và chuẩn bị sinh nở, tôi chẳng thể nào kháng cự, chỉ tự nhủ đẻ xong sẽ nhanh chóng đi làm lại.

Chồng tôi lấy vợ về nhưng ở trong nhà bố mẹ, lại được cả bố mẹ và vợ chiều chuộng, hầu hạ nên còn ngang ngược hơn cả thời độc thân. Và anh ngày càng thể hiện sự thiếu tôn trọng tôi ra mặt.

chồng không tôn trọng tôi ra mặt

Hình ảnh minh họa

Không những không cho tôi đi làm, anh kiểm soát mọi mối quan hệ xung quanh tôi nhưng lại tuyệt đối không cho tôi quyền ngược lại. Tôi không có quyền được giữ mối quan hệ nào ngoài gia đình, bạn bè hay đồng nghiệp cũ đều không thể liên lạc với tôi nữa. Đến cả bố mẹ ruột muốn lên thăm tôi cũng phải thăm dò trước thái độ của chồng và mẹ chồng tôi, anh cũng chưa từng về quê thăm bố mẹ tôi lấy một lần kể từ ngày cưới.

Sau khi tôi đẻ, mọi chuyện ngày một trầm trọng, tôi mệt mỏi và gần như trầm cảm với cuộc sống hiện tại, những đau đớn về mặt thể xác và tinh thần của tôi đều xuất phát từ việc chồng ngày càng thiếu tôn trọng vợ. 

Không chỉ thế, mâu thuẫn của tôi với mẹ chồng cũng lớn lên từng ngày, bà vốn dĩ đã không coi tôi là con dâu nên khi tôi sinh xong, mẹ chồng tôi can thiệp vào hầu hết những quyết định của vợ chồng tôi đặc biệt là việc nuôi dạy con. Từ việc con ăn gì, uống sữa gì, phát triển như thế nào đều được mẹ chồng và chồng tôi lựa chọn và tuyệt nhiên không quan tâm đến ý kiến của tôi. 

Con được 6 tháng thì tôi đòi đi làm lại, chồng và mẹ chồng tôi phản đối kịch liệt, lấy cớ là con chưa đủ lớn lại hay ốm nên không cho tôi đi làm. Nhưng phải đến khi tôi nghe được cuộc nói chuyện của chồng và mẹ chồng thì tôi mới biết, hóa ra tôi chẳng là gì trong nhà. Mẹ chồng cho rằng tôi là con nhà quê mùa, bước chân được vào nhà này đã là phúc phận cả đời của tôi, giờ thì phải an phận ở nhà trông con, làm việc nhà, hầu hạ bố mẹ chồng. 

Bà còn cay nghiệt nói tôi không biết điều, con cái nhất định không được để tôi nuôi dạy nếu không chúng sẽ chẳng thành đạt nổi. Và khi tôi kìm nước mắt nuốt từng lời mà mẹ chồng nói thì chồng tôi cũng tham gia vào câu chuyện, như nhát dao đâm nát tim tôi. Anh nói sai lầm vì yêu tôi, vì lỡ có bầu mới cưới tôi chứ anh vẫn đang đi tìm người phụ nữ xứng đáng. Như thế nào là xứng đáng? Vậy cuối cùng tôi là gì?

chồng không tôn trọng vợ

Hình ảnh minh họa

Tôi như chết lặng khi trực tiếp nghe những lời thiếu tôn trọng ấy của chồng, người chồng mà tôi thực sự đã từng nghĩ phải có phúc phận thật nhiều mới có được. Nhưng tôi biết làm gì ngoài tự trách mình khi bản thân chẳng có nổi tư cách và điều kiện để lựa chọn. Nếu tôi chọn ly hôn thì việc tôi chẳng có gì trong tay sẽ khiến tôi mất quyền nuôi con, tôi sẽ phải chia xa đứa con bé bỏng, niềm hạnh phúc duy nhất của tôi ư?

Nếu được lựa chọn lại tôi nhất định sẽ không để chồng coi thường mình như vậy nữa. Nhất định tôi sẽ không nghe ai mà nghỉ việc, sẽ không tin vào câu nói rằng chồng tôi sẽ nuôi vợ con khiến tôi từng cảm động đó nữa. Phụ nữ suy cho cùng chỉ khi độc lập về kinh tế thì mới có tiếng nói. Ngoài kiếm tiền thì có một công việc cũng sẽ làm người phụ nữ tự tin và tỉnh táo hơn, được gặp gỡ mọi người, xây dựng thêm mối quan hệ để không bị phụ thuộc.

Một điều nữa là nhất định phải đối thoại, tôi đã bỏ lỡ rất nhiều thời điểm mà thay vì trao đổi thẳng thắn với chồng, trình bày quan điểm của bản thân thì tôi lại chọn cách im lặng. Tôi từng nghĩ sự im lặng, chịu đựng của mình là hiểu chuyện, là thông minh, Nhưng hoàn toàn không phải vậy, càng im lặng càng khiến tôi trở nên nhu nhược trong mắt chồng và khiến anh coi thường tôi hơn.

Cuối cùng, nếu không thể thỏa hiệp được thì nhất định phải quyết tâm từ bỏ, rất nhiều thứ bỏ qua được chỉ cần có tình yêu, có con cái, nhưng nếu không nhận được sự tôn trọng ngay từ chính người chồng của mình thì nên xem lại. Dù là đàn ông hay phụ nữ, tự tôn của bản thân vẫn phải được coi trọng, như thế hôn nhân mới đúng nghĩa hôn nhân và mới có thể tồn tại lâu dài được.

Còn tôi khi đã bỏ qua tất cả những cơ hội để nhận được sự tôn trọng từ chồng, tôi sẽ phải suy nghĩ thật kĩ về việc làm lại từ đầu, tìm lại giá trị bản thân và tất nhiên không để ai có quyền xúc phạm tôi cả.

Nguồn: https://thamtutoantam.vn/chong-khong-ton-trong-vo-chi-vi-khong-mon-dang-ho-doi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét