Tình cờ phát hiện người yêu cũ có người yêu mới, hình dáng người từng thân thiết nay đã xa vời, lạ lẫm đang hạnh phúc với một cuộc tình mới. Còn tôi, một mình nơi đây nhớ lại hình dáng quen thuộc lứa đôi ngày nào.
Người ta thường nói chuyện tình yêu kết thúc đẹp nhất là khi hai người không còn vương vấn về người cũ, không dành những điều hằn học cho nhau, cũng không còn cạn dự vào cuộc sống của nhau sau này. Nhưng nếu đúng như thế thì trên đời này có mấy cuộc tình được coi là kết thúc viên mãn. Phần đa là nhiều câu chuyện kết thúc khi đang còn dang dở - một người hết yêu – một người vẫn còn mê đắm – hoặc cả hai đều còn đang yêu nhau nhưng lại không thể ở bên nhau.
Kết thúc một cuộc tình 2 năm, tôi vẫn một mình và đối diện với dòng chảy của thời gian. Rồi chợt nhận ra “Phải yêu lại thôi!” dù kỷ niệm cuộc tình cũ vẫn chưa nguôi.
Khi hình bóng người cũ vẫn còn nằm đâu đấy trong trái tim thì chợt nghe tin người yêu cũ đã có người yêu mới. Hóa ra, người ta vẫn nhanh hon mình một bước. Và rồi cứ thế, nỗi buồn mênh manh như vô tận.
Tôi không nghĩ mình là người nặng tình, tôi chỉ nghĩ mình là tuýp người ưa hoài niệm. Vào cái ngày mà tôi biết người yêu cũ có người yêu mới, mọi thứ như được phủ bằng một nỗi buồn mênh mang, một bề mặt tĩnh lặng. Tôi chỉ ngồi yên, lắng nghe và mường tượng lại về khuôn mặt người yêu cũ. Nhớ lại ngày tháng chúng tôi còn bên nhau, cái cách anh vui mừng hay hờn giận. Nhớ lại cả những khoảng trời kỷ niệm của hai đứa, có cả chuyện vui, chuyện buồn. Nhưng từ hôm nay, anh ấy sẽ trao những điều ngọt ngào xưa cũ cho một người con gái khác, không còn là tôi.
Đó là cái cảm giác một chút cô đơn, một chút buồn tủi, cũng có một chút chạnh lòng. Mặc dù lý trí gào thét rằng chuyện gì đã qua đi thì hãy cứ để cho nó qua đi. Nhưng trái tim yếu đuối lại như muốn giơ tay xin hàng, muốn gọi điện, muốn gặp mặt, muốn chiếm lại anh ấy. Và rồi tôi bật khóc trong căn phòng tối.
Tôi phải thừa nhận rằng, bản thân là người yêu cũ, tôi không thể tỏ ra không quan tâm, và càng không thể vờ mỉm cười và chúc người ta hạnh phúc cho họ. Nếu người yêu cũ của bạn nói sẽ chúc cho bạn hạnh phúc và an yên bên người mới thì đừng vội tin, người ta lừa đấy! Hoặc là trước đây người ta không yêu bạn đủ nhiều để mà đau lòng, và cũng chẳng đủ nhiều để mà bận tâm về cuộc sống hiện tại của bạn. Hoặc là bây giờ người ta giả vờ cười nói và vui vẻ, nhưng trong tim đau vô bờ bến.
Chung quy lại thì nỗi buồn là một thứ gì đó rất đáng ghét nó hiện hình rất rõ. Nếu bạn càng nghĩ đến chuyện buồn, thì nó lại càng lan rộng khiến bản thân khó mà thoát khỏi.
Nhưng quá khứ cũng chỉ là quá khứ, hãy để cho thời gian xóa tan ký ức và làm lành vết thương. Người ta đã có người mới, đã chấp nhận quên đi tôi, thì tôi cũng nên cho mình một cơ hội mới để hạnh phúc hơn. Ngày mai, mỗi chúng ta rồi cũng sẽ biết cách xóa nhòa đi kỷ niệm của một tình yêu cũ, xóa nhòa đi bóng dáng người xưa và thấy tim thổn thức khi gọi tên người mới. Yên tâm là “ngày mai” đó sẽ nhanh đến, cũng giống như đã đến với người yêu cũ của chúng ta hôm nay. Buông tay rồi là hết, sẵn sàng cho chặng đường mới thôi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét